Có bóng bên vị tỳ khưu

Kể từ khi vị Tỳ Khưu Kondahana xuất gia, mỗi lần Thầy đi đâu một bước cũng thấy sau lưng Thầy một bóng người phự nữ đi theo.

Ai ai cũng thấy nhưng chỉ riêng Thầy chưa từng khi nào hay biết gì về hiện tượng kì lạ này.

Những thí chủ dâng cơm Ngài mỗi lần thường chia làm hai phần và nói rằng:

- Phần cơm này về phần Ngài và phần thứ nhì về phần cô bạn của Ngài.

Thầy Kondahana vẫn nhận của thí và lặng lẽ đi không chú ý lời nói kia vì Thầy tưởng chỉ là câu đùa bỡn của người đời như đã bao lần Thầy từng nghe.

Các vị Tỳ Khưu khác thấy như vậy đinh ninh rằng Thầy phạm sắc giới Bất cộng trụ mới đi nói với trưởng giả Cấp Đô Đốc và yêu cầu ông đuổi Thầy Tỳ Khưu Kondahana khỏi chốn thiền môn.

Ông trưởng giả vốn khâm phục Thầy từ lâu nên không tiện mở lời. Các Thầy Tỳ Khưu lại đem câu chuyện kể cho bà tín nữ Viasakha biết, bà này cũng không dám vì cũng như ông trưởng giả, bà rất có lòng kính nể vị Tỳ Khưu đó.

Các vị Tỳ Khưu kia càng tức giận mới xin vào chầu vua Ba Tư Nặc và thuật hết tự sự. Nhà vua rất ngạc nhiên nhưng cũng nhận lời. Chiều hôm ấy Ngài vào thăm chùa, Ngài cho quan quân bao chánh điện. Còn Ngài lên thẳng chánh điện. Thầy Kondahana nghe ồn ào, tiếng khí giới lắc cắc, mới chạy ra xem thử có việc gì. Liền đó, nhà vua thấy sau lưng Thầy quả có bóng một phụ nữ theo sau. Khi thấy nhà vua ngự đến. Thầy Kondahana mới yên tâm bước vào trong.


Vua Ba Tư Nặc mới tin lời các Tỳ Khưu kia là đúng. Nhưng Ngài lấy làm lạ sao lúc thầy Kondahana bước vào trong thì không thấy bóng người đàn bà ở bên Thầy.

Sinh nghi nhà vua tìm mọi kẹt cửa, dưới gầm giường, và mọi chỗ có thể núp lén được, nhưng tuyệt nhiên không thấy ngưới phụ nữ đâu cả.

Ngài bước vào hỏi vị Tỳ Khưu:

Bạch Ngài! Trẫm vừa trông thấy một người phụ nữ ở tại đây, cô ấy đâu rồi? Thầy Kondahana cung kính đáp:

Tâu đại Vương, bần đạo cũng chẳng thấy.

Chính trẫm thấy rõ ràng người phụ nữ ấy đứng sau lưng ngài kia mà!

Thầy Tỳ Khưu vẫn một mực quả quyết không biết và không thấy.

Đức vua mỗi lúc thấy thêm hoang mang, lòng nửa tin nửa ngờ, không biết làm sao cho dứt khoát.

Một lát sau Ngài nói:

- Vậy xin Ngài hãy đi ra ngoài.

Thầy Tỳ Khưu vâng lời bước ra, và lần nữa nhà Vua lại thấy có người phụ nữ đi theo sau lưng Ngài. Tin là thực sự có nên nhà vua cho mời Thầy Tỳ Khưu vào. Thầy lại trở vào và ngồi xuống.

Đức vua trông chừng theo hình cửa người phụ nữ ấy, nhưng bỗng dưng lại biến mất đi, ngài mới lấy làm lạ, vì trường hợp xảy ra không khác trước, nên mói hỏi:

Bạch Ngài! Còn người phụ nữ ấy đâu rồi?

Tâu Đại Vương! Đã lâu bần đạo thường nghe đại chúng nói rằng có một người đàn bà thường đi theo sau lưng bần đạo, nhưng thật tình chưa lần nào bần đạo thấy cả.

Đức vua mới nghĩ rằng đây là hình giả. Tuy nhiên Ngài vẫn nghi nên lại phán:

- Vậy mời Ngài đi khỏi chỗ này lần nữa.

Thầy Kondahana lại bước ra đứng ngoài thì hình người phụ nữ lại hiện ra đứng sau lưng.

Đức vua hỏi, thầy vẫn trả lời như trước. Đức vua và các thầy Tỳ Khưu đến hầu Phật và đồng bạch hỏi rằng:

- Bạch Đức Thế Tôn, Thầy Kondahana đã tạo nghiệp gì trong quá khứ?

Sau khi các Thầy Tỳ Khưu đã đứng hầu đông đủ, Đức Thế Tôn mới dạy rằng:

Trong thời kỳ Đức chánh đẳng chánh giác tên Kassapa có hai vị Tỳ Khưu yêu thương nhau chẳng khác nào anh em cùng một cha mẹ. Lại thêm cùng làm đệ tử của một Thầy, tu cùng một chùa nên mối thâm tình ấy lại càng thêm thắm thiết. Không khi nào họ nghi hay giận hờn nhau. Các Thầy Tỳ Khưu khác điều lấy đó làm gương.

Một năm nọ, gần đến ngày lễ Phất Lồ, hai Thầy rủ nhau đi dự đại lễ.

Hôm ấy tình  cờ có một vị chư thiên ở cõi trời Đao Lợi nhân về dự lễ. Thấy hai vị Tỳ Khưu kia quá thương nhau mới nghĩ kế chia rẽ hai người.

Trong khi đang nói chuyện và vị chư thiên đang nghĩ kế nham hiểm thì một trong hai vị Tỳ Khưu phát đau bụng nói:

- Xin Ngài đợi tôi đi sông một chút, sẽ trở lại ngay.

Vị chư thiên mới đợi cho ngài Tỳ Khưu ấy đi sông xong và từ bụi cây bước ra, vị ấy liền hóa ra một người phụ nữ, cho một tay nắm lấy quần, và một tay vén mái tóc làm như vừa mới ân ái xong từ bụi cây nọ bước ra sau. Và khi biết chắc chắn là vị Tỳ Khưu bạn đã thấy rõ ràng tự sự, vị chư thiên biến mất.

Vị Tỳ Khưu kia giận bạn đợi cho bạn đến liền quát:

Thầy là người phá giới! Sao dám làm điều ô nhục thế? Người bạn ngạc nhiên:

Bạch Ngài đâu có việc gì?

Vừa rồi tôi thấy rõ ràng một người phụ nữ ở cùng bụi chui ra với Thầy

Bạch Ngài, chuyện này thật tôi không có.

Hai vị Tỳ Khưu, đồng thời là hai người bạn thiết cốt cãi nhau đủ lời đủ lẽ. Kết cuộc hai thầy bỏ nhau, chia đường nhau mỗi người mỗi ngã không bao giờ gặp nhau nữa.

Vị chư thiên ấy lúc đầu thấy kế mình thành công cũng thích chí lắm, nhưng liền đó kịp nghĩ lại. Ông ăn năn tự nói:

“Ta đã làm nên tội quá đáng lắm rồi! Lương tâm ta không thể yên được.” Ông liền hiện xuống, gặp lại hai vị Tỳ Khưu van nài:

Giới đức của vị Tỳ Khưu này vẫn trong sạch, đấy là do tôi dùng phép muốn thử Ngài, tôi xin hai Ngài đừng giận nhau nữa, cùng làm lễ Phát Lồ chung.

Hai vị Tỳ Khưu nghe lời lại cùng chung nhau đi làm lễ. Vì tạo nghiệp đê tiện này, vị chư thiên ấy, sau khi chết bị đọa đày vào A Tỳ địa ngục một khoảng thời gian bằng thời gian của một vị Phật, đến nay mới sanh lại làm Kondahana vậy.

Ngó qua Đại Đức Kondahana Đức Phật dạy tiếp:

Vì nghiệp đê tiện ấy, nên mới có chuyện phi thường như hôm nay. Ngươi không nên nói tiếng gì với các Thầy Tỳ Khưu kia, hãy làm như người câm và cố công hành đạo. Có thế ngươi sẽ đắc quả Niết Bàn.

Xem thêm:

Có bóng bên vị tỳ khưu


Có bóng bên vị tỳ khưu

Kể từ khi vị Tỳ Khưu Kondahana xuất gia, mỗi lần Thầy đi đâu một bước cũng thấy sau lưng Thầy một bóng người phự nữ đi theo.

Ai ai cũng thấy nhưng chỉ riêng Thầy chưa từng khi nào hay biết gì về hiện tượng kì lạ này.

Những thí chủ dâng cơm Ngài mỗi lần thường chia làm hai phần và nói rằng:

- Phần cơm này về phần Ngài và phần thứ nhì về phần cô bạn của Ngài.

Thầy Kondahana vẫn nhận của thí và lặng lẽ đi không chú ý lời nói kia vì Thầy tưởng chỉ là câu đùa bỡn của người đời như đã bao lần Thầy từng nghe.

Các vị Tỳ Khưu khác thấy như vậy đinh ninh rằng Thầy phạm sắc giới Bất cộng trụ mới đi nói với trưởng giả Cấp Đô Đốc và yêu cầu ông đuổi Thầy Tỳ Khưu Kondahana khỏi chốn thiền môn.

Ông trưởng giả vốn khâm phục Thầy từ lâu nên không tiện mở lời. Các Thầy Tỳ Khưu lại đem câu chuyện kể cho bà tín nữ Viasakha biết, bà này cũng không dám vì cũng như ông trưởng giả, bà rất có lòng kính nể vị Tỳ Khưu đó.

Các vị Tỳ Khưu kia càng tức giận mới xin vào chầu vua Ba Tư Nặc và thuật hết tự sự. Nhà vua rất ngạc nhiên nhưng cũng nhận lời. Chiều hôm ấy Ngài vào thăm chùa, Ngài cho quan quân bao chánh điện. Còn Ngài lên thẳng chánh điện. Thầy Kondahana nghe ồn ào, tiếng khí giới lắc cắc, mới chạy ra xem thử có việc gì. Liền đó, nhà vua thấy sau lưng Thầy quả có bóng một phụ nữ theo sau. Khi thấy nhà vua ngự đến. Thầy Kondahana mới yên tâm bước vào trong.


Vua Ba Tư Nặc mới tin lời các Tỳ Khưu kia là đúng. Nhưng Ngài lấy làm lạ sao lúc thầy Kondahana bước vào trong thì không thấy bóng người đàn bà ở bên Thầy.

Sinh nghi nhà vua tìm mọi kẹt cửa, dưới gầm giường, và mọi chỗ có thể núp lén được, nhưng tuyệt nhiên không thấy ngưới phụ nữ đâu cả.

Ngài bước vào hỏi vị Tỳ Khưu:

Bạch Ngài! Trẫm vừa trông thấy một người phụ nữ ở tại đây, cô ấy đâu rồi? Thầy Kondahana cung kính đáp:

Tâu đại Vương, bần đạo cũng chẳng thấy.

Chính trẫm thấy rõ ràng người phụ nữ ấy đứng sau lưng ngài kia mà!

Thầy Tỳ Khưu vẫn một mực quả quyết không biết và không thấy.

Đức vua mỗi lúc thấy thêm hoang mang, lòng nửa tin nửa ngờ, không biết làm sao cho dứt khoát.

Một lát sau Ngài nói:

- Vậy xin Ngài hãy đi ra ngoài.

Thầy Tỳ Khưu vâng lời bước ra, và lần nữa nhà Vua lại thấy có người phụ nữ đi theo sau lưng Ngài. Tin là thực sự có nên nhà vua cho mời Thầy Tỳ Khưu vào. Thầy lại trở vào và ngồi xuống.

Đức vua trông chừng theo hình cửa người phụ nữ ấy, nhưng bỗng dưng lại biến mất đi, ngài mới lấy làm lạ, vì trường hợp xảy ra không khác trước, nên mói hỏi:

Bạch Ngài! Còn người phụ nữ ấy đâu rồi?

Tâu Đại Vương! Đã lâu bần đạo thường nghe đại chúng nói rằng có một người đàn bà thường đi theo sau lưng bần đạo, nhưng thật tình chưa lần nào bần đạo thấy cả.

Đức vua mới nghĩ rằng đây là hình giả. Tuy nhiên Ngài vẫn nghi nên lại phán:

- Vậy mời Ngài đi khỏi chỗ này lần nữa.

Thầy Kondahana lại bước ra đứng ngoài thì hình người phụ nữ lại hiện ra đứng sau lưng.

Đức vua hỏi, thầy vẫn trả lời như trước. Đức vua và các thầy Tỳ Khưu đến hầu Phật và đồng bạch hỏi rằng:

- Bạch Đức Thế Tôn, Thầy Kondahana đã tạo nghiệp gì trong quá khứ?

Sau khi các Thầy Tỳ Khưu đã đứng hầu đông đủ, Đức Thế Tôn mới dạy rằng:

Trong thời kỳ Đức chánh đẳng chánh giác tên Kassapa có hai vị Tỳ Khưu yêu thương nhau chẳng khác nào anh em cùng một cha mẹ. Lại thêm cùng làm đệ tử của một Thầy, tu cùng một chùa nên mối thâm tình ấy lại càng thêm thắm thiết. Không khi nào họ nghi hay giận hờn nhau. Các Thầy Tỳ Khưu khác điều lấy đó làm gương.

Một năm nọ, gần đến ngày lễ Phất Lồ, hai Thầy rủ nhau đi dự đại lễ.

Hôm ấy tình  cờ có một vị chư thiên ở cõi trời Đao Lợi nhân về dự lễ. Thấy hai vị Tỳ Khưu kia quá thương nhau mới nghĩ kế chia rẽ hai người.

Trong khi đang nói chuyện và vị chư thiên đang nghĩ kế nham hiểm thì một trong hai vị Tỳ Khưu phát đau bụng nói:

- Xin Ngài đợi tôi đi sông một chút, sẽ trở lại ngay.

Vị chư thiên mới đợi cho ngài Tỳ Khưu ấy đi sông xong và từ bụi cây bước ra, vị ấy liền hóa ra một người phụ nữ, cho một tay nắm lấy quần, và một tay vén mái tóc làm như vừa mới ân ái xong từ bụi cây nọ bước ra sau. Và khi biết chắc chắn là vị Tỳ Khưu bạn đã thấy rõ ràng tự sự, vị chư thiên biến mất.

Vị Tỳ Khưu kia giận bạn đợi cho bạn đến liền quát:

Thầy là người phá giới! Sao dám làm điều ô nhục thế? Người bạn ngạc nhiên:

Bạch Ngài đâu có việc gì?

Vừa rồi tôi thấy rõ ràng một người phụ nữ ở cùng bụi chui ra với Thầy

Bạch Ngài, chuyện này thật tôi không có.

Hai vị Tỳ Khưu, đồng thời là hai người bạn thiết cốt cãi nhau đủ lời đủ lẽ. Kết cuộc hai thầy bỏ nhau, chia đường nhau mỗi người mỗi ngã không bao giờ gặp nhau nữa.

Vị chư thiên ấy lúc đầu thấy kế mình thành công cũng thích chí lắm, nhưng liền đó kịp nghĩ lại. Ông ăn năn tự nói:

“Ta đã làm nên tội quá đáng lắm rồi! Lương tâm ta không thể yên được.” Ông liền hiện xuống, gặp lại hai vị Tỳ Khưu van nài:

Giới đức của vị Tỳ Khưu này vẫn trong sạch, đấy là do tôi dùng phép muốn thử Ngài, tôi xin hai Ngài đừng giận nhau nữa, cùng làm lễ Phát Lồ chung.

Hai vị Tỳ Khưu nghe lời lại cùng chung nhau đi làm lễ. Vì tạo nghiệp đê tiện này, vị chư thiên ấy, sau khi chết bị đọa đày vào A Tỳ địa ngục một khoảng thời gian bằng thời gian của một vị Phật, đến nay mới sanh lại làm Kondahana vậy.

Ngó qua Đại Đức Kondahana Đức Phật dạy tiếp:

Vì nghiệp đê tiện ấy, nên mới có chuyện phi thường như hôm nay. Ngươi không nên nói tiếng gì với các Thầy Tỳ Khưu kia, hãy làm như người câm và cố công hành đạo. Có thế ngươi sẽ đắc quả Niết Bàn.

Xem thêm:

Đọc thêm..